Ngày 6/4, ông Võ Huy Cường, Phó giám đốc hàng không, trả lời phỏng vấn của VnExpress cho biết, chi phí cho một chiếc xe nâng khoảng 5 tỷ USD, do đó, mỗi công ty xử lý mặt đất sân bay hiện có thể đầu tư trung bình 100 triệu USD. Việc thiếu các thiết bị phụ trợ tại các sân bay địa phương là phổ biến. Bộ Hàng không đã yêu cầu công ty cảng hàng không rà soát các sân bay không có xe nâng trước ngày 13/4 và xây dựng lộ trình tăng cường xe nâng cho hành khách khuyết tật tại sân bay. Khi chúng tôi không có đủ xe nâng để phục vụ hành khách ngồi xe lăn, các hãng hàng không và nhân viên sân bay phải làm việc cùng nhau để giúp hành khách khuyết tật lên xuống máy bay. “Mục đích phục vụ hành khách là không bỏ họ”, anh Cường nói. Các nhân viên hàng không đã thiếu ý thức hỗ trợ. Hành khách là người khuyết tật và sự thiếu thốn hiện tại của các phương tiện phụ trợ tại sân bay.
Theo đại diện VietJet Air, toàn bộ thiết bị cho người khuyết tật và các thiết bị khác phục vụ chuyến bay đều do hãng hàng không cung cấp, hãng hàng không phải trả tiền thuê dịch vụ nhưng vẫn bị động. Nhiều trường hợp hành khách là người khuyết tật sẽ dùng xe nâng để từ sân bay lên, đầu kia không có xe nên phải ngồi chờ lên máy bay. Nhân viên hàng không thậm chí phải nhấc bổng hành khách lên cầu thang, điều này sẽ làm gián đoạn chuyến bay và không đảm bảo an toàn theo yêu cầu.
Nhiều sân bay hiện không có dịch vụ hỗ trợ hành khách. Minh họa: John-Trong một số trường hợp, khách hàng sẽ đặt trước các dịch vụ hỗ trợ, và hãng hàng không đã đặt dịch vụ xe nâng tại sân bay, nhưng khi khách hàng đến thì không phải như vậy. Các chuyến bay quốc tế tại Việt Nam thậm chí phải chờ 30 phút để chờ xe nâng hỗ trợ hành khách.
Theo Tổng công ty Cảng hàng không Việt Nam, hiện nay, các sân bay lớn duy nhất là Nội Bài, Đà Nẵng và Johor Bahru. Nhất, Phú Quốc và Liên Khương được trang bị xe nâng, nhưng các sân bay nhỏ vẫn chưa có thiết bị này, không chỉ thiếu phương tiện hỗ trợ người tàn tật mà các hãng hàng không ngày nay còn phải trả phí cao cho xe và người tàn tật. Hành khách được miễn phí.
Tại sân bay Nội Bài, phí thuê thiết bị phụ trợ là 1,6 triệu đồng một giờ, tại sân bay Tân Sơn Nhất, Đà Nẵng, đảo Phú Quốc, Đà Lạt, mức phí từ 300.000 đồng đến 500.000 đồng một hành khách. Vì vậy, nếu bạn muốn vận chuyển hành khách khuyết tật cần xe nâng từ Hà Nội vào Đà Nẵng thì chi phí xe phụ hai đầu sân bay là 2,1 triệu đồng. Việc sử dụng phương tiện hỗ trợ hành khách là người khuyết tật là không hợp lý mà chi phí cho các công ty xử lý mặt bằng lại cao. Một đại diện của VietJet Air cho biết: “Khách hàng ơi.” Đầu năm nay, VietJet Air đã có văn bản gửi bộ phận phục vụ mặt đất yêu cầu xe hỗ trợ miễn phí, nhưng bị từ chối. Ông Chen Wenteng, Phó tổng giám đốc Công ty Hàng không Việt Nam cho biết, dịch vụ xe nâng hành khách cho người tàn tật là dịch vụ mặt đất. Loại hình dịch vụ này không thường xuyên xảy ra nên mức thu không đủ bù chi phí.
Ngày 6/4, Cục Hàng không đã yêu cầu Vietnam Airlines rà soát, sửa đổi, bổ sung “Quy chế vận chuyển” để đáp ứng tốt hơn yêu cầu đi lại, loại bỏ các quy trình, thủ tục phiền hà phù hợp với các văn bản pháp luật liên quan. Trong thời gian rà soát, sửa đổi nội quy vận tải, các hãng hàng không có trách nhiệm tổ chức trang bị, dụng cụ, nhân sự theo quy định để giúp hành khách khuyết tật lên, xuống tàu dễ dàng.
Công ty sân bay xây dựng đường từ khách đi xe lăn đến hành khách, báo cáo cục hàng không trả 13/4.